Năm 2005, tôi có chuyến công tác về xã Xiêng My, huyện Tương Dương, cùng đi với đoàn có chị Cao Thị Hiền, khi đó là Phó Giám đốc Sở Nội vụ và đại diện một số sở ngành liên quan. Hồi đó đường vào Xiêng My còn gập ghềnh, cheo leo rất khó khăn. Có những con dốc dựng đứng mà chú Vinh lái xe gãi đầu nói: “gay đây! Làm sao bây giờ?” làm tôi cũng thót tim. Chúng tôi xuất phát từ cơ quan huyện khi trời vừa mờ sáng. Các chị phục vụ nhà ăn của huyện chuẩn bị cho mỗi thành viên 1 gói xôi để ăn trên đường cho kịp làm việc với xã và bà con ở bản đỡ phải chờ.
Như thành một thông lệ, mỗi khi đi công tác vùng khó khăn chúng tôi thường chuẩn bị một ít quà để tặng những gia đình khó khăn. Mùa đông thì chăn ấm, mùa hè thì mấy chiếc quạt điện. Vào đến Xiêng My, bà con đã đến đông đủ ở trường Tiểu học. Các em trẻ trong đoàn khệ nệ bê mấy chiếc quạt điện từ xe đưa vào hội trường. Khi đã ổn định tổ chức chuẩn bị làm việc rồi mà tôi vẫn nghe tiếng xì xào phía dưới nhưng không hiểu tiếng nên hỏi anh cán bộ huyện người dân tộc Thái cùng đoàn: “bà con đang nói gì đấy?”. Anh cán bộ huyện nhìn tôi có vẻ chần chừ nhưng rồi cũng trả lời rằng “bà con nói là cán bộ tỉnh không hiểu cơ sở rồi, vì xã chưa có điện mà lại tặng quạt điện”.
Lúc bấy giờ tôi mới thấy trước mặt mỗi thành viên trong đoàn đều có một chiếc quạt nan bà con đã đan tặng để mọi người chống nóng lúc làm việc. Quan sát hội trường thấy phông màn, bàn ghế còn rất tạm bợ… Thật ái ngại!
Khi lên phát biểu bế mạc buổi làm việc, tôi thay mặt đoàn xin lỗi bà con vì sự thiếu sâu sát của mình và vẫn xin gửi lại mấy chiếc quạt điện hi vọng xã Xiêng My sớm có điện lưới Quốc gia. Nói đến đây bà con vỗ tay rất to làm tôi thấy nghèn nghẹn.
Trên đường về anh Nguyễn Hữu Nhị, khi đó là Chánh Văn phòng Đoàn ĐBQH và HĐND tỉnh nói là sẽ về vận động công đoàn cơ quan mua tặng xã Xiêng My một bộ lễ nghi khánh tiết. Ngay sau chuyến công tác công đoàn cơ quan tôi đã thực hiện và gửi lên kịp thời.
Việc tặng mấy chiếc quạt điện cho bà con một vùng chưa có điện và câu nói của người dân “Cán bộ tỉnh không hiểu xã ta rồi” cứ ám ảnh tôi mãi. Tôi càng thấy thấm thía việc hiểu đặc điểm tình hình địa phương trước khi tới làm việc là điều quan trọng vô cùng, từ hoạt động tiếp xúc cử tri, giám sát, khảo sát… hay chỉ là thăm hỏi tặng quà. Các đại biểu dân cử và cán bộ giúp việc của Văn phòng cần có thông tin cơ bản về cơ sở để khi làm việc với dân. Ngoài việc lắng nghe dân nói, mình còn phải biết khơi gợi những vấn đề đang vướng mắc cho dân chia sẻ, dân hiến kế; để trước nghị trường mình có những tiếng nói sát thực nhất liên quan tới việc ban hành chính sách.
Tôi giữ chiếc quạt nan của bà con Xiêng My như một kỷ vật. Một hôm chị Cao Thị Hiền khi đã là Uỷ viên Ban Thường vụ Tỉnh uỷ, Phó Chủ tịch HĐND tỉnh và các em Văn phòng HĐND tỉnh đến nhà chơi, tôi đưa chiếc quạt ra. Chị Hiền xúc động kể lại cho các em trẻ chuyến đi hồi đó và nói rằng: “Đường vào Xiêng My rải nhựa và điện lưới Quốc gia về lâu rồi, Xiêng My nay đẹp lắm”...
Bùi Thị Thu Hương
Nguyên Phó Chủ tịch HĐND tỉnh Nghệ An