Người đàn bà đi qua chiến tranh
Không lấy chồng, nuôi con “tự có”
Tổ chức, gia đình khuyên phá bào thai nhỏ
Người đàn bà rơi nước mắt, nói không!
Vượt qua bao cay đắng, bão giông
Gồng mình nuôi con lo học hành tử tế
Bao đêm trường một mình dâu bể
Yêu thương con, yêu giọt máu chân thành.
Con lớn lên, với cha vô danh
Nhưng mẹ nói cha mình có thật
Cha “còn sống”, là người đẹp nhất
Con cứ tin như mẹ nói, vậy đủ rồi.
***
Hàng năm dành trọn một ngày
Người mẹ đến nghĩa trang thắp nhang hồn liệt sĩ
Con dõi theo, bao điều suy nghĩ…
Chờ mẹ ra về, ôm mẹ, khóc thật lâu.
Những hàng bia có ghi họ tên đâu (*)
Bao người hi sinh khi tuổi đời còn trẻ
Biết mấy người được có con như thế
Tổ quốc hòa bình, lòng Mẹ chịu nỗi đau.
P/s: (*) Mộ liệt sĩ vô danh, nay gọi là liệt sĩ chưa xác định tên
(Viết cho ngày 27/7)